Cái tết đặc biệt của người đàn ông chuyên làm tang ma cho người nghèo
(Dangbodanang.vn) – Vào ngày mồng 1 tết Nguyên đán, khi đang chuẩn bị cúng gia tiên, ông nhận được lời kêu cứu của một người phụ nữ có chồng qua đời nhưng không có tiền để làm tang ma. Ông bỏ hết mọi việc, làm thùng quyên góp, đặt ở ngã ba đường để xin tiền mua quan tài cho người xấu số. Rồi, ông đưa thi hài người chết về quê an táng…
“Ông Bụt” của người khốn khổ
Sinh ra trong một gia đình nghèo ở huyện Điện Bàn (tỉnh Quảng Nam), ông Trần Thạch (52 tuổi) quá quen với những cảnh khốn cùng. Ông may mắn hơn những bạn cùng trang lứa khi được gia đình động viên, tạo mọi điều kiện bước tiếp con đường học vấn. Ông thi đậu ngành dược tá tại một trường đại học trên địa bàn TP. Đà Nẵng. Ra trường, ông công tác tại một kho dược. Khoảng thời gian dài công tác trong ngành y, ông đã gặp rất nhiều trường hợp nghèo khó đến mức không có tiền để chữa trị. Thậm chí, có bệnh nhân vì trắng tay được người thân cho về nhà chờ cái chết. Ông trăn trở, suy nghĩ mãi cách giúp đỡ những trường hợp khó khăn này. Nhưng, với “sức hèn bé mọn”, ông không thể cưu mang được hết.
Năm 1990, ông chuyển sang công tác tại Trung tâm giáo dục thường xuyên quận Thanh Khê. Ông luôn thân thiện, trò chuyện, sâu sát với các học viên. Ông động viên, tạo mọi điều kiện cho những em khó khăn được đến trường. Thậm chí, có những trường hợp gia đình quá “hoàn cảnh”, ông lại vận động người thân, bạn bè, chòm xóm…đóng góp để giúp đỡ.
Ông kể, nơi mình cư trú là một trong những phường nghèo của quận Thanh Khê, có nhiều hộ nghèo, tại các khu dân cư cũng có những hộ đặc biệt nghèo lâm vào hoàn cảnh ốm đau, hoạn nạn, trẻ em khuyết tật bẩm sinh, suy tim, bại não… Những người phụ nữ nghèo mắc bệnh nan y không đủ tiền chạy chữa bệnh tật. Những hộ khó khăn khi gia đình có người thân qua đời lại lâm vào cảnh thiếu trước hụt sau. “Không hiểu tại sao, quy luật khắc nghiệt của tạo hóa, hình như các hộ nghèo luôn đồng hành cùng ốm đau, rủi ro và bệnh tật. Tôi luôn nghĩ cách để có điều kiện giúp đỡ họ về vật chất lẫn tinh thần để vơi đi nỗi đau, nỗi cực nhọc ngặt nghèo”, ông trăn trở.
Rồi, ông nổi tiếng tại địa phương, trở thành địa chỉ quen thuộc của những trường hợp nghèo khó. Gia đình nào gặp vấn đề là lại tìm đến ông để được giúp đỡ. Người dân gọi đùa ông là “ông bụt của người nghèo”. Năm 2010, ông được bầu làm Chủ tịch Hội Từ thiện và Bảo vệ quyền trẻ em phường Thanh Khê Tây (quận Thanh Khê). Mặc dù, không có chế độ phụ cấp nhưng từ khi có “danh phận”, ông lại nhiệt huyết hơn với công việc thiện nguyện.